CHIẾN LƯỢC TRỊ LIỆU
Sau khi tập hợp đầy đủ thông tin chỉ báo về một cá nhân, hay một nhóm, xác định rõ ràng là đang đứng trước một TÌNH THẾ như thế nào? Trong đó có những tác nhân nào đang chi phối sự tiến triển của tình thế, và từ đó đề xuất một CHIẾN LƯỢC xử lý, tìm cách xoay chuyển tình thế theo hướng tích cực – Đây không phải là chẩn đoán ra một thể bệnh rõ nét, và cũng không có những chỉ định trị liệu rõ ràng, theo một qui trình mang tính kỹ thuật nghiệp vụ chính xác như trong y khoa.
Chiến lược trị liệu phải dựa trên những điểm sau:
– Xứ lý những yêu cầu trước mắt có tính cấp cứu- nếu không có nguy cơ cấp tính, có khi là “án binh bất động”, chờ xem tình thế biến động ra sao.
– Phải gỡ đầu tiên khâu nào? Đầu tiên tác động lên nhân vật nào? Không phải khâu ấy- nhân vật quan trọng nhất, mà đánh vào khâu có khả năng chuyển động, ít hay nhiều, để tạo ra tình thế mới…như trong một thế cờ, đi con cờ nào trước.
– Tùy tình thế khách quan, và tùy khả năng chủ quan của người thầy trị liệu và tổ chức trị liệu mà giải quyết bước đầu tiên này, chứ không máy móc hễ gặp tình thế nào đó, thì nhất thiết đánh “trận” đầu như thế nào.
– Thông thường, nước cờ ban đầu này tạo ra ít nhiều tín nhiệm để đương sự chấp nhận tiếp tục làm trị liệu. Ở giai đoạn này có thể bắt đầu gợi ý hay hướng dẫn thay đổi một số thể thức trong sinh hoạt hằng ngày của cá nhân hay của gia đình.
– Rồi tiến đến luyện tập một số thao tác hoặc kiểu ứng xử hoặc kiểu dưỡng sinh – (thư giãn).
– Khi đã tạo được một mối quan hệ tin cậy giữa người thầy và đối chủ, có thể đi sâu vào chiều sâu làm cho bộc lộ những tình cảm thầm kín (như quan hệ tình dục giữa vợ chồng) hoặc mặc cảm vô thức. Giải tỏa những mặc cảm mắc mứu thông qua việc nói lên (tâm sự) hay diễn lại (tâm kịch) những cảnh sống đã qua.
– Trong quá trình chữa trị có khi dùng thuốc (tâm dược)- Cần thận trọng không lạm dụng – Thuốc chỉ làm giảm nhẹ một số triệu chứng cấp tình để tạo điều kiện tiến hành tâm pháp.
– Vận dụng linh hoạt tùy cơ ứng biến, những biện pháp khác nhau, không mê tín ở một học thuyết nào, được xem là “chính thống”.
-Dù vận dụng bất kỳ quan điềm nào, điều chủ yếu là tạo ra giữa người thầy và đối chủ, giữa bệnh viện và bệnh nhân mối quan hệ thân tình, tin cậy.
Hai đặc điểm chủ yếu của việc tâm lý trị liệu là linh hoạt về tư duy, và nhân bản về thái độ.
Bình luận về bài viết này